Trong thiên lao, Song Diện Phật dường như đông cứng lại, cả người bất động như một pho tượng, hai mắt hoàn toàn vô thần, chỉ có từng giọt máu tươi trượt dài trên má.
Vị Hoàng Tuyền Thiên Can giỏi mê hoặc lòng người, đùa bỡn nhân tính này, giờ đây gần như sắp tẩu hỏa nhập ma.
Trương Cửu Dương cảm nhận được khí cơ của hắn bắt đầu hỗn loạn, thậm chí có dấu hiệu suy sụp, điều này đối với một Lục Cảnh chân nhân quả thực khó mà tin nổi.
Phải biết rằng, mỗi Lục Cảnh chân nhân đều là những tu sĩ hàng đầu đương thời, khí cơ hùng hồn như biển cả, vững vàng như núi non, dù có bị trọng thương cũng chỉ suy yếu chứ không hỗn loạn.
Vậy mà giờ đây, chuyện vốn không thể xảy ra này lại xảy đến với Song Diện Phật.