“Trẻ song sinh dính liền thực sự quá hiếm, hơn nữa phần lớn khó lòng sống sót, ta tìm kiếm bấy lâu, cuối cùng mới gặp được một cặp, đây là dược dẫn trời ban cho ta, giúp ta kéo dài thọ nguyên!”
“Chúng vốn ti tiện như kiến cỏ, hèn mọn như phù trần, nếu không phải nhờ ta, có lẽ chúng đã sớm chẳng biết chết ở xó rác nào rồi. Chính ta đã cho chúng sống thêm bấy lâu, lại còn tận tâm chăm sóc, đây là thứ chúng nợ ta!”
Lão viện trưởng dường như đang nói với Thần y, lại dường như đang tự nhủ với chính mình.
“Thay vì sống như quái vật, chi bằng đem trái tim cho ta, để ta thay chúng sống tiếp. Ta sẽ nhận nuôi thêm nhiều hài tử, giúp đỡ nhiều người hơn, tích lũy công đức lớn hơn!”
“Ta mới là kẻ đúng, ta mới là kẻ đúng!”