Trương Cửu Dương vừa giả vờ chống cự dục hỏa, vừa chuẩn bị ra tay.
Bất kể kẻ đến là ai, có mục đích gì, sau khi giết rồi nuốt hồn phách của ả, tự nhiên sẽ rõ như ban ngày.
Nhưng ngay lúc này, nữ nhân kia bắt đầu múa.
Uyển chuyển như chim hồng bay lượn, nhẹ nhàng tựa du long, vũ điệu mê hoặc như thiên nữ, lại tỏa ra một luồng mị ý kinh người, phảng phất có vô số thiên ma đang thì thầm bên tai hắn, miệng phun lời hoa mỹ.
"Hồng trần vạn trượng, hà tất luống uổng?"