“Tuyết trung tống thán chẳng bằng cẩm thượng thiêm hoa.”
“Hắn có chấp niệm sâu đậm với quê hương như vậy, chứng tỏ hắn chắc chắn đã gặp phải chuyện gì đó khá trắc trở.”
“Suy cho cùng cũng là cố nhân, cả về tình lẫn về lý, ta đều phải giúp hắn một tay.”
Thấy Trần Trường Sinh càng nói càng kích động, Bạch Trạch bèn ngượng ngùng gãi đầu.
“Đạo lý thì là vậy, nhưng vấn đề là bây giờ đã hơn mười vạn năm trôi qua rồi.”