Nghe lời Trần Trường Sinh nói, Vương gia thủy tổ rõ ràng sửng sốt. Bởi y chưa từng nghĩ Trần Trường Sinh sẽ đáp lời y như vậy.
Sau hai nhịp thở, Vương gia thủy tổ cười đầy thản nhiên.
"Ngươi nói không sai, ta đứng trên đỉnh núi quá lâu rồi, lâu đến mức quên cả đường lên núi."
"Tuy nhiên, điều này dường như cũng gián tiếp chứng minh suy nghĩ của ta là đúng, những tồn tại như chúng ta rồi sẽ có ngày bị người đến sau vượt qua."
"Ta là vậy, ngươi cũng thế."