“Đó là vì những thứ này thiếu chủ cần gấp, ta sợ sơ ý sẽ hủy mất nên căn bản không dám dùng toàn lực.” Liễu Tam trừng mắt nhìn Phương Tái Tế, sau đó nhìn về phía Lý Phàm giải thích.
“Tuy nhiên thiếu chủ, nói thật thì mấy món pháp bảo lão Phương luyện chế lần này cũng không tệ, coi như có tâm rồi.”
Phương Tái Tế nghe Liễu Tam nói vậy thì cười toe toét: “Đúng vậy, tông chủ cho ta mượn Dược Vương Chân Đỉnh nghiên cứu lâu như vậy, cũng nên có chút thu hoạch chứ.”
...
Nhìn hai người này cãi nhau, Lý Phàm khẽ mỉm cười.