Đảo Lưu Ly.
Hà Chính Hạo nhìn hòn đảo mà mình đã trấn giữ hàng chục năm, rồi lại nhìn người kế nhiệm đang đứng bên cạnh khúm núm cúi đầu, trong lòng không khỏi dâng lên một cảm giác hào hùng.
Đã từng có lúc, hắn cũng giống như người này, khi có cấp trên đến kiểm tra, trong lòng lại thấy sợ hãi và thấp thỏm bất an, lo sợ lãnh đạo trách phạt.
Nhưng giờ đây, chỉ vài năm trôi qua, Hà Chính Hạo hắn đã trở thành kiểu “nhân vật lớn” như trong mắt hắn ngày xưa rồi.
Khích lệ người hậu bối tên Triệu Trường Ly này một hồi, Hà Chính Hạo quen đường cũ tiến vào bên trong [Sơn Xuyên Tinh Đấu Trận].