“Muốn gặp được chúng, hoàn toàn chỉ có thể dựa vào vận khí, lần lượt bay vào từng tầng mây để đích thân kiểm tra.”
Hứa Khắc thở dài, sờ chiếc túi gấm bảy màu treo bên hông, lẩm bẩm: “Chỉ tìm thấy thôi thì chưa đủ, còn phải nghĩ cách bắt được chúng nữa.”
“Đừng nhìn mấy thứ này to lớn như vậy, thực ra chúng còn lanh lẹ hơn cả cá chạch.”
“Xung quanh chỉ cần có chút động tĩnh là chúng sẽ xé gió bỏ chạy. Đã có mấy lần ta suýt bắt được chúng rồi mà chúng vẫn chạy thoát.”
“Hầy, cũng không biết đến bao giờ mới hoàn thành nhiệm vụ sư huynh Lục Nhai giao cho nữa. Đây là lần đầu tiên huynh ấy nghiêm túc nhờ ta làm việc, ta tuyệt đối không thể làm hỏng được.”