Hà Chính Hạo sớm đã không còn là thiếu niên ngông cuồng năm xưa.
Sau mấy chục năm lăn lộn ở Tùng Vân Hải, hắn đã nhận ra sự tàn khốc của thực tế.
Hà Chính Hạo thở dài, lắc đầu nói: "Đạo hữu nói đùa rồi. Thiên phú tu hành của Nhược Thủy cao hơn ta rất nhiều.”
“Cho dù đời này ta có thể tu hành đến Nguyên Anh cảnh, đến lúc đó, có khi nàng đã sớm thăng tiến Hóa Thần.”
“Hóa Thần chức pháp sư…”