“Tiền bối có thu hoạch gì không?” Lý Phàm không đến gần, hỏi từ xa.
“Haha, cũng may mắn.” Trần Anh lộ vẻ đắc ý, nói: “Lực lượng băng hàn còn sót lại ở đây vô cùng bất phàm, tương tự như loại băng ý tuyệt tình đan mà ta luyện chế, đều có tác dụng an thần, ổn định cảm xúc.”
“Thậm chí, cấp bậc của lực lượng kia còn trên cả băng ý tuyệt tình đan. Sau khi ngộ ra lần này, ta có lòng tin cải tiến được đan phương. Tuyệt tình đan cải tiến, hiệu quả chắc chắn sẽ tăng lên không ít.”
Trên mặt Lý Phàm hiện lên vẻ hâm mộ, nói: “Đáng tiếc tư chất của vãn bối quá kém, không cảm nhận được luồng băng hàn lực mà tiền bối nói. Cơ duyên gần ngay trước mắt mà không thể lĩnh ngộ được, thực sự đau lòng vạn phần!”
Trần Anh cười ha ha: “Nguồn gốc lực lượng này còn trên cả Nguyên Anh. Ngươi chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ nho nhỏ, không cảm nhận được cũng là bình thường thôi.”
“Nếu không phải ta thường xuyên dùng băng ý tuyệt tình đan, cực kỳ quen thuộc với loại lực lượng tương tự này, chỉ e cũng khó mà phát hiện ra dấu vết của nó.”
Trần Anh nhìn Lý Phàm, an ủi: “Lần này ta thu hoạch lớn, công lao của ngươi không nhỏ. Ta cũng không nuốt lời, nói đi, ngươi muốn thưởng gì? Cống hiến? Đan dược? Hay là thứ gì khác?”
Lý Phàm nghiêm mặt nói: “Vãn bối không dám nhận công lao. Tất cả đều dựa vào tiền bối quyết định!”
Trần Anh rất hài lòng với thái độ của Lý Phàm.
Sau khi trầm ngâm một lát, hắn lấy ra một chiếc gương Thiên Huyền bằng ngọc, chuyển ba vạn điểm cống hiến cho Lý Phàm ngay tại chỗ.
Sau đó lại đưa cho Lý Phàm một lá linh phù, nói: “Vẫn là cống hiến tương đối hữu dụng. Ngươi cần gì có thể tự mình mua trong gương Thiên Huyền. Đây là phù liên lạc của ta, sau này nếu ngươi có nhu cầu về đan dược cũng có thể liên lạc với ta.”
“Ơ…”
Như nhớ ra chuyện gì, Trần Anh lại nói: “Đúng rồi, thời gian gần đây ta có thể không ở Tùng Vân Hải. Tổng bộ vừa phát hiện ra một động thiên phong bế ngàn năm, linh khí thuộc tính mộc bên trong vô cùng nồng đậm, đặc biệt thích hợp để trồng đủ loại linh thực. Tổng bộ đang điều động nhân lực từ khắp nơi, chuẩn bị tiến hành khai thác.”
“Ta cũng nhận được thông báo, phải qua đó. Đến lúc đó ngươi có thể sẽ không liên lạc được với ta.”
Lý Phàm nghe vậy, trong lòng khẽ động. Hắn biết động thiên này chính là căn nguyên khiến giá linh vụ thảo giảm mạnh. Thậm chí không chỉ có linh vụ thảo, giá của phần lớn linh thực, dược liệu trên thị trường hiện nay đều sẽ chịu ảnh hưởng từ sản lượng của nó, dẫn đến giảm giá.
Đây còn là chuyện thứ yếu. Điều đáng kinh ngạc nhất là, gần động thiên thuộc tính mộc này còn ẩn giấu bốn động thiên khác.
Năm đại động thiên, chia thành ngũ hành kim mộc thủy hỏa thổ, ẩn ẩn kết thành trận thế.
Sau đó còn dẫn đến một trận chiến tranh giành giữa Vạn Tiên Minh và Ngũ Lão Hội.
Chỉ là, loại tin tức cơ mật như vậy mà ngươi lại tùy ý nói ra như thế, thực sự ổn chứ? Lý Phàm nhìn Trần Anh, trong lòng có chút dở khóc dở cười.
Có vẻ người này thực sự không có tâm cơ gì.
Ngay sau đó, Trần Anh lại lấy ra một lá linh phù liên lạc: “Đây là phù liên lạc của trợ thủ của ta, Mục Vinh. Hắn là tu sĩ Kim Đan trung kỳ, trình độ luyện đan cũng rất khá. Lúc ta không có ở đây, ngươi cứ liên lạc với hắn. Trước khi đi ta sẽ nói với hắn một tiếng.”
Lý Phàm cất hai lá linh phù đi, cảm kích nói: “Đa tạ tiền bối coi trọng. Đại ân như vậy vãn bối nhất định không dám quên!”
“Haha! Ngươi và ta quen biết cũng là một loại duyên phận. Ta thấy ngươi thuận mắt nên chiếu cố nhiều hơn một chút thôi. Đại ân gì đó, cũng không đáng nhắc tới!” Trần Anh xua tay, không để ý.
“Việc nơi này đã xong, ta còn phải về nghiên cứu cải tiến đan phương, sẽ không ở lại đây nữa.”
Trần Anh nói xong liền muốn rời đi.
“Tiền bối chờ đã!” Lý Phàm ngăn hắn lại.
“Ồ? Còn chuyện gì nữa?” Trần Anh ngẩn ra.
Hắn nhìn Lý Phàm do dự, không biết có nên mở miệng hay không, nhíu mày nói: “Đừng có dài dòng như vậy, cứ nói thẳng đi!”
Lý Phàm đoán ý qua lời nói và sắc mặt, đại khái đã hiểu rõ tính cách của người này.
Lúc này mới lên tiếng hỏi: “Vừa rồi ta nghe tiền bối nói ‘việc thăm dò trong Vụ Tiên Cảnh sẽ càng thêm sâu’. Từ khi vãn bối tu hành đến nay, biết rằng thế gian này có cường giả Hợp Đạo, Trường Sinh Cảnh vô thượng, nhưng chưa từng nghe nói về tiên nhân.”
“Cho nên, đối với Vụ Tiên Cảnh mà tiền bối nói, vãn bối thực sự vô cùng hiếu kỳ. Không biết Vụ Tiên Cảnh là nơi nào? Chẳng lẽ bên trong thực sự có một tiên nhân chân chính đã ngã xuống sao?”
Ánh mắt Lý Phàm sáng rực, như có vô hạn ham muốn tìm tòi, nhìn chằm chằm Trần Anh.
“Hóa ra là chuyện này!” Trần Anh bừng tỉnh.
Hắn không trả lời câu hỏi của Lý Phàm ngay mà hỏi: “Hiện tại ngươi có tu vi gì?”
Do Lý Phàm kích phát diệt tung phù nên Trần Anh cũng không nhìn ra được tu vi cảnh giới thực sự của hắn.
“Hiện tại vãn bối là Trúc Cơ hậu kỳ.” Lý Phàm thành thật trả lời.
“Trúc Cơ hậu kỳ…”
Trần Anh suy nghĩ một lát mới nói tiếp: “Chuyện này vốn chỉ có tu sĩ từ Kim Đan kỳ trở lên mới biết được. Nhưng ngươi đã là Trúc Cơ hậu kỳ rồi, chắc là không xa đột phá Kim Đan kỳ.”
“Tìm hiểu trước cũng không có gì đáng ngại.”
Trần Anh ngừng một chút, lại nghiêm mặt dặn dò: “Chỉ là ngươi phải nhớ kỹ, biết sự tồn tại của Vụ Tiên Cảnh là được, trước khi tấn thăng Kim Đan kỳ, cường độ thần thức không đủ, ngàn vạn lần đừng thử thăm dò, nếu không cẩn thận sẽ khiến thần thức bị tổn thương, còn hủy hoại căn cơ tu hành, nghiêm trọng hơn còn dẫn đến kết đan vô vọng.”
“Cường độ thần thức không đủ sao…” Lý Phàm thầm nhắc lại một câu trong lòng, gật đầu đồng ý.
Sau đó lập tức phản ứng lại, có chút kinh ngạc hỏi: “Vụ Tiên Cảnh này? Chẳng lẽ ta cũng có thể thăm dò sao?”
Trần Anh khẽ cười nói: “Haha, không chỉ có ngươi, tất cả tu sĩ trong Huyền Hoàng giới đều có thể tiến vào tự mình thăm dò.”
“Chỉ là cường độ thần thức của tu sĩ Kim Đan kỳ chỉ đủ miễn cưỡng hành động trong Vụ Tiên Cảnh. Muốn tự do thăm dò thực sự, vẫn phải đợi đến Nguyên Anh kỳ mới được.”
Lý Phàm không khỏi càng thêm hiếu kỳ: “Rốt cuộc Vụ Tiên Cảnh ở đâu?”
Trần Anh chắp tay sau lưng, thở dài: “Vụ Tiên Cảnh…”
“Ở khắp mọi nơi.”
“Ở khắp mọi nơi?” Lý Phàm ngẩn người.
“Đúng vậy.” Trần Anh gật đầu: “Ở bất cứ nơi nào trong Huyền Hoàng giới, thông qua một phương pháp đặc thù đều có thể tùy thời tiến vào Vụ Tiên Cảnh.”
“Nhưng chỉ có thần thức tiến vào, thân thể sẽ không đi theo.”
Lý Phàm nghe vậy liền cau mày: “Chẳng lẽ Vụ Tiên Cảnh này là thế giới ý thức thuần túy?”
Trần Anh nói: “Ngươi có thể cho là như vậy, nhưng nó đã vượt ra khỏi ranh giới giữa hư ảo và chân thật.”
“Thu hoạch trong Vụ Tiên Cảnh có thể thực sự mang về Huyền Hoàng giới.”
“Mà tử vong trong Vụ Tiên Cảnh nhiều nhất cũng chỉ khiến thần thức bị thương, sẽ không thực sự ngã xuống.”
“Cho nên Vụ Tiên Cảnh là bí cảnh được các tu sĩ từ Kim Đan kỳ trở lên ưa thích thăm dò nhất.”
Lý Phàm cũng lập tức ý thức được giá trị của Vụ Tiên Cảnh.
“Trong Vụ Tiên Cảnh có những gì?” Lý Phàm không khỏi hỏi.
“Có những gì sao?” Trần Anh cười cười.
Hắn chỉ vào xung quanh: “Ở đây có gì, trong Vụ Tiên Cảnh có cái đó.”