“Con mắt của Thiên Thú có thể đóng vai trò là trận pháp trinh sát của đại trận Phù Độ Tinh Không, phạm vi quan sát của nó có lẽ còn rộng hơn ta tưởng tượng. Thậm chí không chỉ là hư không bên ngoài giới...” Trong lòng Lý Phàm thoáng qua một tia bừng tỉnh.
“Đại trận Phù Độ Tinh Không gần như đã hòa làm một với Huyền Hoàng. Con mắt của Thiên Thú này, có lẽ còn có thể đảo ngược lại, quan sát Huyền Hoàng giới. Chỉ có điều, e rằng ngay cả Mặc Nho Bân cũng chưa chắc đã biết được vị trí chính xác của nó, nên nếu mạo hiểm đi tìm kiếm trong tinh không thì sẽ có rủi ro nhất định. Vì vậy ở kiếp thứ 119, khi ta giả vờ hợp tác với hắn, hắn đã không lựa chọn con đường này. Còn kiếp trước, bị phân thân của Thánh Hoàng đuổi giết, hắn gần như đã hết đường chạy, nên mới bị buộc phải lựa chọn.”
Lý Phàm biết đến con mắt của Thiên Thú, là thông qua một kẻ xui xẻo từ Cửu Sơn Châu sử dụng trận pháp truyền tống và bị truyền ngẫu nhiên đến đó. Cũng vì vậy mà người đó đã đụng phải Thiên Y cảm ứng được khí tức tới. May mắn là dựa vào sự lanh trí của mình, người đó đã lừa được Thiên Y tin tưởng. Gặp họa mà được phúc, ngược lại còn nhận được bí truyền [Bổ Thiên Lục] của Thiên Y.
Xác suất bị truyền ngẫu nhiên đến con mắt của Thiên Thú thực sự quá nhỏ, đương nhiên Lý Phàm không thể tự mình thử nghiệm được.
Tuy nhiên, Cửu Sơn Châu chính là nơi năm xưa hóa thành từ bộ xương của Thiên Thú. Chắc chắn nó có một số liên hệ nào đó với con mắt của Thiên Thú ở xa bên ngoài. Có lẽ có thể dựa vào mối liên hệ này để định vị được con mắt của Thiên Thú.