Bạch tiên sinh đương nhiên đã đoán được rằng, Lý Phàm đã từ bỏ thân xác, hóa thân ký thác vào một món đồ vật nào đó.
Đám khô mộc khôi lỗi “Vạn Linh” đang tản ra chạy trốn, và cả chân đỉnh của Dược Vương đang bay thẳng lên trời.
Thậm chí, bất cứ thứ gì đang nằm rải rác tại đây, đều có thể là nơi lưu giữ một tia chân linh của Lý Phàm.
Thời điểm tốt nhất để nhận ra đã qua rồi, giờ phút này, cho dù là hắn cũng không thể nhìn ra được Lý Phàm rốt cuộc đã đi đâu.
May mắn là...