“Độ Ách Tông…”
“Âm hồn bất tán!” Trong mắt Lý Phàm lóe lên một tia lạnh lùng.
Chỉ là ngẫu nhiên xảy ra một lần thì có thể coi là trùng hợp. Nhưng liên tiếp xảy ra hai lần thì không thể dùng cái gọi là vận may để giải thích được.
Hắn gần như có thể khẳng định rằng, chuyện này có liên quan đến việc hắn bị cho là “người ứng kiếp” mà Tiêu Tu Viễn đã nói.
Nhưng Độ Ách Tông đang ẩn nấp trong bóng tối, cứ như ruồi nhặng không thể xua đi được này, rốt cuộc đã dùng phương pháp gì để phát hiện và khóa chặt hắn? Hiện tại Lý Phàm vẫn chưa biết gì cả.