Tô Trường Ngọc nhắm mắt lại, thản nhiên nói: “Ta ủng hộ Tiểu Muội.”
Nhìn quyết định của đồng đội, trong lòng Tiêu Hằng không khỏi cảm động. Hắn hiểu rõ Phục Tiên và vạn tiên minh, lực lượng chênh lệch lớn đến mức nào.
Ban đầu, hắn chỉ định một mình gánh vác sứ mệnh của Phục Tiên. May mắn là đồng đội không làm hắn thất vọng.
Đang định lên tiếng, bỗng nghe thấy một giọng nói rụt rè vang lên: “Vạn tiên minh không phải thứ tốt đẹp gì!”
Tiêu Hằng sửng sốt, nhìn theo âm thanh truyền đến, chỉ thấy một thiếu niên ngượng ngùng đỏ mặt, đang gãi đầu.