“Bao nhiêu tôn?” Ánh mắt của phân thân Lý Phàm lóe lên.
“Haha, chẳng lẽ đạo hữu đã vét sạch cả phế tích Dược Vương Tông rồi sao?”
Tiêu Tu Viễn cười ha hả nói: “Cũng không có gì, chỉ là vận khí tốt, tình cờ đào được di tích của một công xưởng mà thôi. Mặc dù tuyệt đại đa số đều là những phế phẩm không thể dùng được, nhưng ta cũng nhặt được hai mươi tám cái tiểu đỉnh hoàn hảo không chút sứt mẻ.”
“Hai mươi tám tôn?” Trong lòng Lý Phàm hơi kinh ngạc, không ngờ Tiểu Dược Vương Đỉnh lại có nhiều như vậy? Số lượng này quả thật ngoài dự liệu của hắn.
Hồi tưởng lại kiếp thứ mười hai vì hai cái Tiểu Dược Vương Đỉnh trong nhẫn trữ vật mà bị đuổi giết, Lý Phàm trầm tư.