TRUYỆN FULL

[Dịch] Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh

Chương 186: Chỉ Đường Thanh Phong Đường

“Nếu không ai truy cứu chuyện này thì tốt. Chỉ sợ kẻ có ý đồ sẽ mượn cớ này để tính kế ta. Khi đó mới thật sự phiền toái!” Hà Chính Hạo càng nghĩ sắc mặt càng khó coi.

“Hà đạo hữu không cần lo lắng. Ta thấy cùng lắm chuyện này cũng chỉ là đề tài tán gẫu mà thôi. Nếu thật sự muốn mượn chuyện này để tính kế ngươi, sao lại dễ dàng nói ra như vậy chứ. Chắc chắn bọn chúng đã trực tiếp tố cáo lên tầng cao của Vạn Tiên Minh rồi.” Lý Phàm an ủi.

“Tuy nhiên, để an toàn thì sau này đạo hữu đừng làm những việc như vậy nữa.” Lý Phàm nói thêm.

Hà Chính Hạo thở dài, gật đầu đồng ý.

Ngay sau đó, Lý Phàm lại giả vờ tò mò hỏi: “Đã biết giúp phàm nhân vượt giới có nguy cơ không nhỏ, vì sao đạo hữu vẫn làm? Chẳng lẽ lợi ích trong đó lớn đến mức khiến ngươi bất chấp nguy hiểm?”

Hà Chính Hạo cười khổ: “Lợi lộc gì đâu. Một tiểu thế giới, mười năm một chuyến cũng chỉ được hai ba ngàn cống hiến mà thôi. Chẳng qua là tích tiểu thành đại.”

Lý Phàm giả vờ ngạc nhiên: “Đạo hữu thiếu cống hiến đến vậy sao? Mà chút cống hiến này cũng muốn lấy?”

Hà Chính Hạo đỏ mặt: “Cống hiến ấy mà, ai lại chê nhiều chứ. Hơn nữa, ta cũng có nỗi khổ bất đắc dĩ.”

Ngay sau đó, Hà Chính Hạo kể lại những lợi hại trong công pháp tu luyện của mình, cũng như ý định đổi sang một bộ công pháp Nguyên Anh khác.

Lý Phàm nghe vậy, lắc đầu chép miệng: “Hơn trăm năm mà chỉ tu luyện đến Trúc Cơ trung kỳ, công pháp này quả thật không ra gì. Không tu cũng được!”

“Hà đạo hữu dứt khoát đổi công pháp giữa chừng, tuy rằng cái giá phải trả khá lớn, nhưng rõ ràng là đáng giá!”

“Ta ủng hộ ngươi!”

“Không biết ngươi còn thiếu bao nhiêu cống hiến nữa mới đổi được bộ công pháp Nguyên Anh kia?”

Hà Chính Hạo lắc đầu thở dài: “Bộ công pháp ta muốn đổi lấy cực kỳ bất phàm. Không chỉ cần hai mươi lăm vạn điểm cống hiến, mà còn phải đạt đến cấp bậc nhất định mới có thể tìm kiếm và đổi được.”

“Hiện tại quyền hạn của ta đã tăng gần đủ rồi, nhưng cống hiến vẫn còn xa vời lắm, còn thiếu khoảng mười vạn điểm nữa.”

Lý Phàm nghe vậy gật đầu, trong lòng lại nghĩ: “Thì ra danh sách công pháp ta thường thấy trong Thiên Huyền Kính vẫn chưa đầy đủ.”

“Mười vạn điểm cống hiến, quả thật là một con số khổng lồ. Ta gia nhập Vạn Tiên Minh hơn một tháng nay, mới biết tích lũy cống hiến không dễ dàng gì. Nghe nói định ngư là cơ hội phát tài trong một đêm, nên ta cũng đi thử vận may. Haizz…” Lý Phàm thở dài, vẻ mặt đầy ảo não.

“Định ngư? Ha ha, từ lâu ta cũng từng mê mẩn nó. Nhưng giờ đã bỏ chơi từ lâu rồi.”

Hà Chính Hạo nghiêm mặt nói: “Nghe ta khuyên một câu, thứ này vẫn nên ít đụng vào thì hơn. Ngươi và ta đều không có ánh mắt và vận khí như vậy đâu! Chơi chỉ tốn tiền oan thôi!”

Lý Phàm gật đầu đồng ý: “Đạo hữu nói rất đúng.”

Ngay sau đó, Lý Phàm chuyển chủ đề: “Nghĩ đi nghĩ lại, ta thấy vẫn là phương pháp đầu tư mà đạo hữu từng nhắc đến, phù hợp với ta hơn…”

Hà Chính Hạo có chút đắc ý: “Ha ha, đạo hữu có thể nhận ra điều này nhanh như vậy, ánh mắt cũng không tồi. Không như ta, lãng phí nửa đời người, mới tìm được phương pháp kiếm tiền ổn thỏa này.”

“Yên tâm, lần sau có cơ hội kiếm lớn, ta nhất định không quên ngươi!”

Lý Phàm lại nói thẳng: “Không cần lần sau. Hiện tại đã có cơ hội kiếm lớn rồi!”

“Ồ? Còn có chuyện này sao?” Hà Chính Hạo mơ hồ nhận ra điều gì đó, sắc mặt khẽ biến. Nhưng vẫn hỏi tiếp.

“Ha ha, không giấu gì đạo hữu. Từ lần trước nghe ngươi nói về phương pháp đầu tư này, ta cũng thường nghiên cứu tìm hiểu. Sau một tháng, ta cảm thấy mình đã nắm được bí quyết. Muốn kiếm lời từ biến động giá cả, thuận tiện nhất vẫn là linh vụ thảo.”

“Giá cả quanh năm dao động từ 18 đến 22 điểm cống hiến mỗi cây. Ta chỉ cần mua số lượng lớn linh vụ thảo khi giá 18 điểm cống hiến, sau đó bán hết khi giá 22 điểm cống hiến, chẳng phải sẽ dễ dàng kiếm được một khoản lớn sao?” Lý Phàm tự tin nói.

“Ờ… lý thuyết là vậy.” Hà Chính Hạo nghe Lý Phàm nói mà không tìm ra được sơ hở, đành phải gật đầu đồng ý.

Lý Phàm vỗ tay cái bốp: “Vậy bây giờ chính là thời điểm mua vào tốt nhất! Thời gian này, không biết vì sao, giá linh vụ thảo cứ giảm dần. Hiện tại đã giảm xuống còn 18 điểm cống hiến rồi! Không phải là giá thấp nhất sao! Giờ không mua thì đợi đến khi nào?”

Hà Chính Hạo cũng bị Lý Phàm thuyết phục: “Có lý!”

Lập tức lấy ra một chiếc Thiên Huyền Tiểu Kính, ngón tay khẽ chạm, hiện ra giá linh vụ thảo.

“Thật sự đã giảm xuống 18 điểm cống hiến rồi!” Hắn kinh ngạc nói.

Sau đó nhìn Lý Phàm đầy tán thưởng: “Khứu giác thương mại của đạo hữu cũng rất nhạy bén!”

“Không đúng! Sao lại giảm xuống 18 rồi!?” Đột nhiên, Hà Chính Hạo phản ứng lại, sắc mặt đại biến.

“Lúc trước ta cũng mua với giá 18 điểm cống hiến, vẫn chưa bán ra, giờ lại giảm về rồi?”

Lý Phàm vội vàng nói: “Đạo hữu đừng hoảng. Cái gọi là vật cực tất phản, hiện tại giá linh vụ thảo đã giảm đến mức thấp nhất rồi. Tiếp theo, chắc chắn sẽ có một đợt tăng giá. Biết đâu lại tăng lên 23 điểm cống hiến. Hiện tại giá thấp như vậy, chính là cơ hội để chúng ta tăng thêm!”

“Có lý! Có lý! Phải tăng thêm!” Hà Chính Hạo đồng ý.

“Haizz, đáng tiếc là cống hiến của ta đã mất quá nửa vào định ngư rồi. Không biết Hà đạo hữu có thể cho mượn…”

Lý Phàm còn chưa nói hết, Hà Chính Hạo đã lắc đầu liên tục: “Không có không có, lần trước ngươi cũng thấy rồi, cống hiến ta có thể dùng chỉ còn hơn một ngàn điểm, thật sự không có dư để cho ngươi mượn.”

Lý Phàm làm ra vẻ tiếc nuối: “Nếu bỏ lỡ cơ hội kiếm lớn này, thật sự không cam lòng!”

Hà Chính Hạo nhìn Lý Phàm, dường như muốn nói gì đó nhưng lại do dự.

Lý Phàm thấy vậy mừng rỡ hỏi: “Đạo hữu có gì chỉ giáo?”

Hà Chính Hạo vẫn không mở miệng.

Lý Phàm nghiêm nghị nói: “Nếu lần này đạo hữu có thể giúp ta, sau này nhất định ta sẽ hậu tạ.”

“Ta có dự cảm, mình sắp đột phá đến Trúc Cơ viên mãn, phải chuẩn bị cho Kết Đan rồi.”

“Chuẩn bị công pháp là việc cấp bách. Nếu bỏ lỡ cơ hội, không biết còn phải chờ đợi đến khi nào!”

Có lẽ hai câu nói sau của Lý Phàm đã thuyết phục được Hà Chính Hạo.

Hắn do dự một lúc, cuối cùng vẫn lấy ra một lệnh bài màu xanh đen, đưa cho Lý Phàm.

Khẽ nói: “Nếu đạo hữu thật sự muốn mạo hiểm một phen, có thể cầm lệnh bài này, đến khu vực ngoài cùng của Vạn Tiên Đảo, tìm một cửa hàng tên là [Thanh Phong Đường].”

“Sauk hi vào cửa hàng, đừng nói gì cả, chỉ cần xuất trình lệnh bài này.”

“Nếu có ai hỏi, cứ nói là ta giới thiệu đến.”

“Bề ngoài Thanh Phong Đường là một cửa hàng bán đủ loại tạp vật, nhưng thực chất là ngầm cung cấp dịch vụ cho vay cống hiến, công pháp và các loại vật tư khác.”

Nghe Hà Chính Hạo nói, Lý Phàm khẽ mỉm cười trong lòng.

Chính là ngươi rồi.