“Còn những đệ tử khác có thiên phú bình thường...”
Trong mắt của Liễu Như Trần thoáng qua một tia không nỡ, nhưng cuối cùng vẫn trầm giọng nói: “Hãy phế bỏ công pháp của bọn họ và chuyển sang tu Căn Nguyên Linh Thần Công!”
Lý Phàm nghe vậy, hài lòng vỗ tay.
“Tông chủ Liễu quả nhiên có giác ngộ rất cao. Như vậy cũng đỡ làm khó cho ta.”
Liễu Như Trần chỉ có thể cười khổ đầy xấu hổ.