Thiên Huyền Kính phân thân nghe vậy, suy nghĩ một lúc rồi đưa tay phải vào trong cơ thể mình.
Hắn lấy ra một luồng ánh sáng chập chờn như đang thở, đưa tới.
“Ngươi mang vật này bên người, sẽ có thể đại diện cho ta.” Thiên Huyền Kính phân thân trịnh trọng nói.
“Đây là gì?” Lý Phàm muốn nhận lấy quầng sáng, nhưng lại không chạm được.
“Đây là bản nguyên của kính, cùng với bản thể ta ra đời. Không tăng không giảm, không sinh không diệt. Ngoại nhân không thể tiếp xúc, hấp thu, chỉ có ta mới có thể điều khiển.”