Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
“Ôi!” Lữ Thiếu Khanh nhìn Mộc Vĩnh, yếu ớt thở dài, trả lời: “Hiện giờ ta rất không vui”
“Ta đắm chìm trong nỗi bi thương phải chia cắt sư phụ sư muội, chờ tâm tình ta tốt lại đã rồi nói.”
Mẹ nó!
Mộc Vĩnh sa sầm mặt. Hắn ta biết mọi chuyện sẽ không dễ dàng như thế đâu mà, nhưng không ngờ nổi mấy người Thiều Thừa vừa đi chân trước, chân sau Lữ Thiếu Khanh đã bắt đầu giở trò.