Trong Thời gian phòng, nàng đứng trên quan tài, ánh mắt u u, hòa cùng tinh nguyệt quang từ trời giáng xuống, động lòng người tựa tiên tử tinh nguyệt.
Nàng khẽ đứng trên quan tài, chờ Lữ Thiếu Khanh bước vào.
Trên mặt nàng mang theo nụ cười nhạt, khóe môi khẽ nhếch lên.
Trong lòng thầm nghĩ, đá tên hỗn đản kia ra ngoài, đá cho đến khi hắn chịu phục mới thôi.
Hừ, dám mắng ta? Ta khiến ngươi không mắng nổi.
