Vừa rồi hắn ra tay, ý muốn mượn cơ hội chấn nhiếp đám Chí Cường, để họ hiểu rằng, Cửu Châu có một vị Chí Cường Hiện Thế, có thể không màng đến cấm lệnh của Chí Cường, từ đó ép họ ít gây sự ở Cửu Châu, hoặc khi đến Cửu Châu sẽ quy củ hơn.
Đáng tiếc hắn không ngờ, điều này cũng cản trở cơ hội chia phần của cường giả Cửu Châu.
“Luân Hồi đại nhân, ngàn vạn lần không nên mạo hiểm!”
“Đúng vậy! Sự tồn tại của ngài chính là tài sản lớn nhất của Cửu Châu, hà cớ gì phải vào Cấm Khu.”
“Không được, để ta đi, tư chất ta có hạn, chỉ có thể đi đến bước này, nếu vận may tốt mang về được một ít bảo vật… cũng không uổng cuộc đời này!”