Cách nhau ba mươi trượng, bốn mắt nhìn nhau, Lục Diệp nâng chiếc lân giáp trong tay lên, đôi mắt của Ứng Giao cũng di chuyển theo.
Tuy nhiên, lần này khác với lần trước, mặc dù nó vẫn có dáng vẻ khao khát với lân giáp nhưng nó không lao tới ngay lập tức.
Bên trong đôi mắt nó tràn đầy sự cảnh giác.
Lục Diệp thấy tình hình như vậy, cũng biết chỉ sợ lần này khó mà dẫn dụ Ứng Giao đi lên như lần trước.
Ứng Giao rất thông minh, lần trước nó bị lân giáp thu hút, đã chạy đến trụ sở Kình Thiên Tông đánh nhau một trận cùng đám tu sĩ đó. Tuy với nó, đám tu sĩ Kình Thiên Tông bên kia không quá mạnh, nhưng nó vẫn bị thương.