Trùng tộc muốn dựa vào trận chiến này để gột rửa nỗi nhục đó.
Là Trùng Hoàng đương đại, gã muốn toàn bộ tinh không phải chứng kiến sự ngoan cường của Trùng tộc, muốn nô dịch tất cả chủng tộc trong tinh không dưới chân mình, khiến bọn chúng run rẩy phủ phục, nếm trải nỗi cay đắng gian khổ mà Trùng tộc đã chịu đựng suốt mấy chục vạn năm qua.
Mục tiêu ngay trước mắt! Lòng Trùng Hoàng hừng hực.
“Trùng Hoàng đại nhân, xin ngài hãy nhớ kỹ giao ước giữa hai tộc chúng ta.” Một giọng nói vang lên bên tai, cắt ngang dòng suy tưởng của Trùng Hoàng.
Gã có chút không vui quay đầu nhìn lại, gật đầu nói: “Đương nhiên, Huyết tộc vĩnh viễn là đồng minh kiên cố đáng tin cậy nhất của bản tộc, tương lai Trùng tộc sẽ không bạc đãi Huyết tộc, nhưng tiền đề là chúng ta phải thắng trận này, khi Luân Hồi Thụ suy yếu, không thể không có cường giả bảo vệ, một khi khai chiến, tất sẽ có rất nhiều người từ các nơi đến chi viện.”