“Thất lễ rồi.” Cổ Vân Lưu áy náy cúi đầu.
“Không sao.” Trần Ngũ Lôi phất tay, “Người đã khuất thì cũng đã khuất rồi, việc duy nhất những kẻ còn sống như bọn ta có thể làm chính là báo thù rửa hận cho họ, vì vậy bọn ta mới theo Lục đạo hữu đến đây!”
“Nhất định sẽ có cơ hội!” Cổ Vân Lưu ôm quyền: “Đến lúc đó còn phải nhờ Trần huynh giúp đỡ nhiều.”
Trần Ngũ Lôi và những người khác tuy chống lại cuộc xâm lăng của Tinh Uyên thất bại, nhưng xét cho cùng vẫn có nhiều kinh nghiệm hơn bọn gã, có những lão tướng như vậy đến tương trợ, đối với bản tinh không là một sự trợ giúp rất lớn.
“Dễ nói thôi.”