Lục Diệp nhất thời có chút choáng váng, chỉ cảm thấy hai cánh tay tràn ngập sự đàn hồi và mềm mại đến kinh người.
Chợt nghe tiếng Mị Ảnh kêu thảm, hắn vội vàng quay đầu nhìn lại, vừa vặn thấy Trọng Nhạc đâm sầm vào người Mị Ảnh, trực tiếp đụng cho Mị Ảnh bẹp rúm…
Từ hướng đó, Thủy Tiên hoa dung thất sắc lao về phía này, hai tay vô thức quơ quào tứ phía, tựa như người chết đuối muốn vớ được cọng rơm cứu mạng.
Nàng vừa vặn bay ngang qua đầu Lục Diệp…
Lục Diệp chỉ cảm thấy đầu đau nhói, thân thể không tự chủ được mà thẳng đờ ra, cổ còn nghiêng theo hướng Thủy Tiên đang bay.