Việc đã định, Võ Trác lại sai người bày tiệc, coi như khoản đãi Lục Diệp.
Lục Diệp vốn muốn nhanh chóng đến Ngọc Loa Giới, nhưng Võ Trác quá nhiệt tình, hắn cũng khó lòng từ chối. Dù sao cũng chỉ một đêm, bèn nhận lời. Hơn nữa, Thanh Lê Đạo Giới chọn lựa trăm người cũng cần chút thời gian.
Trên tiệc, ba vị Nguyệt Dao nâng chén mời rượu, uống đến lúc hứng khởi, Võ Trác lau miệng, khoác vai Lục Diệp nói: "Sư đệ, lát nữa đến Tam Giới Đảo nói với Thang Quân, bảo lão về thay ta. Một lão già chẳng có mấy tương lai như lão cứ ở mãi nơi đó làm gì? Ngươi bảo lão về trông nhà, ta ra ngoài xông pha, đảm bảo sẽ vì lũ trẻ bản giới mà tạo dựng một tiền đồ tươi sáng!"
"Được được, nhất định sẽ chuyển lời!" Lục Diệp không ngừng gật đầu.
Thang Quân quả thực đã già, lại chẳng có dã tâm gì, nhưng Võ Trác thì khác. Gã đang độ tráng niên, lúc không có cơ hội thì thôi, nay có cơ hội, đương nhiên muốn xông pha một phen, không chỉ vì tương lai của Thanh Lê Đạo Giới, mà còn vì chính mình.