Khi quái ngư còn sống, thân thể cường tráng, Yên Miểu muốn chém bị thương nó cũng phải tốn không ít công sức. Nhưng sau khi nó chết, thân xác không còn cứng rắn như vậy nữa, tuy chưa đến mức có thể tùy ý xẻ thịt, nhưng đối với Yên Miểu mà nói thì cũng chẳng tốn mấy công sức.
Bận rộn suốt một canh giờ, quái ngư chỉ còn lại một bộ xương khô!
Bộ xương này cũng là vật tốt, nhất là sọ của con quái ngư kia, cứng rắn vô cùng, ngay cả Yên Miểu cũng không thể gây ra thương tổn thực chất. Nếu lấy ra luyện thành bảo vật phòng ngự như tấm chắn, tất nhiên sẽ vững như tường đồng vách sắt.
Không còn huyết nhục, việc tháo dỡ xương cốt cũng trở nên tiện lợi hơn nhiều. Có điều, Lục Diệp chỉ lấy phần sọ cứng rắn nhất, còn những thứ như xương gai thì đều để lại cho Yên Miểu.
Bởi những thứ này, bà có thể mang về giao cho tộc nhân, sau đó mài thành lợi khí giết địch.