Nghe Lục Diệp giải thích, thần sắc Ly Thương lúc này mới dịu đi.
Vạn Hồn Phiên này trong tinh không cũng giống như Trùng tộc và Huyết tộc, tiếng xấu đồn xa. Phàm là tu sĩ nào còn chút danh dự đều sẽ không tùy tiện luyện chế vật này, bởi vì muốn nó trưởng thành thì cần phải sát lục quá nhiều, nhiều khi thậm chí cần huyết tế toàn bộ sinh linh của một giới vực mới có thể khiến Vạn Hồn Phiên đạt tới đại thành.
Ly Thương thân là Hồn tộc, đối với vật này cực kỳ căm hận. Bởi lẽ, từ thuở xa xưa, vô số tu sĩ luyện chế Vạn Hồn Phiên thường ưa thích bắt giữ tộc nhân Hồn tộc, dùng làm chủ hồn trong phiên, nhờ đó tăng thêm hai thành uy năng cho Vạn Hồn Phiên.
"Nếu là vật này, ngược lại có thể thử xem." Ly Thương cầm Vạn Hồn Phiên trên tay, cẩn thận xem xét một phen, rồi nhìn về phía Trương Tự Sơn, hỏi: "Xin hỏi Thành chủ, thành này có bao nhiêu hồn thể?"
Trương Tự Sơn lập tức báo ra một con số: "Một vạn ba ngàn hai trăm hai mươi chín người."