Ba người Lục Diệp vội vàng bay vút lên không trung, tránh khỏi sự bao phủ của vầng sáng kia, đều không biết đã xảy ra chuyện gì.
Thế nhưng khoảnh khắc tiếp theo, sắc mặt Ly Thương liền biến đổi: “Ta bị bài xích rồi!”
Đô Lãng khẽ giật mình, rồi chợt mừng rỡ: "Vầng sáng xanh lưu chuyển, cơ duyên đã tới, ta đã rõ, đây chính là cơ duyên kia!"
Lời gã nói không rõ ràng, nhưng ý tứ đã rất rõ ràng.
"Đây chính là cơ duyên kia?" Lục Diệp nhìn sự thay đổi này, thế nào cũng không thấy giống cơ duyên.