Bất quá một tòa đảo hoang như thế này, cũng chẳng ai phí tâm tư đến công kích, cho nên có Nguyệt Dao hay không cũng chẳng hề gì.
Nhóm người Bá Khí Cung trên đảo bận rộn khí thế ngất trời, Lục Diệp quan sát một hồi, đành lắc đầu, quay về sơn động của hắn, tiếp tục tham ngộ đao thuật truyền thừa.
Tham ngộ một hồi, lại dùng vài món bảo vật để khôi phục thần niệm bị tổn thương, Lục Diệp lại thôi động uy năng của Thiên Phú Thụ, bắt đầu diễn hóa ẩn nặc linh văn.
Đây là việc tốn nhiều thời gian, đòi hỏi công phu tỉ mỉ, cho nên chỉ cần rảnh rỗi, Lục Diệp liền diễn hóa ẩn nặc linh văn.
Bất quá đây là lần đầu tiên Lục Diệp diễn hóa kể từ khi Thiên Phú Thụ trải qua lần thuế biến thứ ba.