Vốn dĩ Lục Diệp còn định sau khi gặp Thái Sơn xong sẽ thuận thế trở về bổn tông một chuyến, dù sao cũng đang ở gần đây, đã lâu không gặp Nhị sư tỷ và sư tôn, cho nên cũng rất nhớ nhung.
Nhưng sau khi lấy được một vò trùng huyết và ngọc giản ghi lại phương pháp tinh luyện đặc thù kia, chỉ có thể dập tắt ý nghĩ này trong lòng, từ biệt Thái Sơn, vội vã đi về phía Hạo Thiên thành.
Hắn càng trình báo những thứ này lên sớm, Cửu Châu có thể càng sớm tổ chức nhân thủ đánh vào đại bí cảnh Trùng tộc, càng sớm giải quyết vấn đề trùng tai.
Vấn đề ở Cửu Châu trước mắt đã rất nghiêm trọng, không câu nệ vấn đề tu sĩ cần đối mặt, phàm nhân cũng cần đối mặt, mấy năm nay trùng tai tàn phá bừa bãi, dẫn tới phàm nhân không thể tiến hành canh tác, cho dù những năm qua còn dư lương thực, hôm nay cũng tiêu hao gần hết, mỗi người đều đang thắt chặt đai lưng quần sống qua ngày.
Mếu tình huống như vậy lại tiếp tục kéo dài, tất nhiên sẽ xuất hiện tình huống rất nhiều phàm nhân bị chết đói, đến lúc đó căn cơ của giới tu hành đều sẽ bị dao động.