Hơn nữa khi giao phong, lực lượng cổ quái quấn quanh vết thương thỉnh thoảng bùng phát, phân tán sự chú ý của hắn.
Đây vốn phải là một trận chiến kinh thiên động địa, nhưng chỉ vỏn vẹn ba mươi tức đã kết thúc, khi Huyết Hải tan đi, Huyết Cữu xách thi thể Phi Hằng, vị tiền Đại trưởng lão Vũ tộc này hai mắt trợn trừng, dáng vẻ chết không nhắm mắt.
E rằng ngay khoảnh khắc trước khi sinh cơ đoạn tuyệt, hắn vẫn không thể hiểu nổi, vì sao một tên Huyết tộc lại ra tay tàn độc với mình.
"Đi mau!" Huyết Cữu gọi Lục Diệp một tiếng, huyết quang thúc giục, liền bay về một hướng.
Nơi này tuy hẻo lánh kín đáo, nhưng chung quy vẫn là rìa địa bàn Vũ tộc, không chừng động tĩnh vừa rồi sẽ thu hút sự chú ý của kẻ nào đó.
