Huyết Cữu cười lạnh một tiếng: “Tiểu tử, đừng có khua môi múa mép với ta. Chuyện này nếu ngươi đảm bảo có thể thành công, ta cũng chẳng có gì luyến tiếc. Nhưng ngươi thật sự có thể cho ta sự đảm bảo như vậy sao? Cho dù ngươi cho, ta cũng chưa chắc đã tin. Hơn nữa, ngươi có biết vì sao ta lại nhắm vào Huyết Thiên Hình không?”
“Vẫn chưa thỉnh giáo.”
“Bởi vì trong số các Bán Thánh Huyết tộc, chỉ hắn không có chí bảo, dễ đối phó nhất.”
Mấy vị Bán Thánh Huyết tộc khác đều có chí bảo của riêng mình, Huyết Cữu tự lượng sức dù có hạ độc cũng không thể là đối thủ, nên chỉ có thể nhắm vào Huyết Thiên Hình.
Lần này Huyết Thiên Hình tuy đã có được chí bảo từ tế tự, nhưng muốn luyện hóa và uẩn dưỡng còn cần rất nhiều thời gian, nên trong thời gian ngắn, hắn không thể phát huy uy lực của chí bảo đó.
