Thân hình hắn khẽ động, lướt về phía Bích Ba Đảo, Lục Diệp cũng bị hắn cuốn theo mà đi.
Chốc lát sau, khi hai người xuyên qua huyết hải bao bọc, nhìn rõ tình cảnh Bích Ba Đảo lúc này, thần sắc cả hai đều nghiêm lại.
Theo dự đoán của Tư Sinh Nhai, đại trận phòng hộ vốn có thể kiên trì mười ngày nửa tháng, giờ phút này đã bị phá một lỗ hổng khổng lồ. Bên trong lỗ hổng, trên đảo là một mảnh hỗn độn, khắp nơi là tàn thi toái nhục, hiển nhiên trong đòn đánh kinh hoàng vừa rồi, đã có rất nhiều tu sĩ Nhân tộc vẫn lạc.
Giờ phút này, đang có lượng lớn tu sĩ ngoại tộc theo lỗ hổng đó ào ạt tấn công vào bên trong Bích Ba Đảo, bóng dáng ngập trời, đếm không xuể.
“Muộn rồi!” Lục Diệp khẽ thở dài.
