Lục Diệp đánh giá chiếc đàn tỳ bà trong lòng nàng ấy.
Thứ này là tồn tại cùng loại với chén xúc xắc của Lưu Tam Bảo. Ban đầu Lục Diệp cho rằng chúng nó là linh khí, sau này mới phát hiện là không phải. Bởi vì kể cả chén xúc xắc của Lưu Tam Bảo lẫn chiếc đàn tỳ bà trước mắt này, đều giống như một bộ phận lực lượng của bọn họ hiển hiện ra bên ngoài vậy, bởi vì chúng nó cũng tồn tại dưới trạng thái không hư không thực, hệt như bản thân hai linh thể kia.
Kiểm kê quy mô Trành linh một chút, ngoại trừ Y Y, số lượng vẫn là ba mươi mốt con, có hai con Trành linh đặc thù, trong đám còn lại có mười lăm tiểu đội trưởng, mười bốn Tiên Nguyên vệ bình thường chuyển hóa thành Trành linh.
Thoạt nhìn số lượng không thay đổi nhưng lực lượng như vậy lại cường đại hơn lúc trước nhiều lắm, nếu hắn có được một đám Trành linh như vậy ở thời điểm Sơ Tình dẫn người mai phục hắn, Lục Diệp dám khẳng định rằng, hắn sẽ đánh cho cả đám người kia không chạy thoát được một kẻ nào.
Đến đây, hắn mới nhớ ra mình còn chưa hỏi tên nữ Trành linh lúc trước, thôi quên đi, cứ nàng là Tỳ Bà Nữ.