Hắn ném một ít linh đan vào miệng, ngồi thụp xuống, đút thêm mấy viên cho Hổ Phách ăn, rồi tự bản thân hoán đổi công pháp, trong bụng phát ra tiếng vù vù.
"Đúng là Tiên Nguyên thành này rất nguy hiểm." Pháp tu ria mép đi tới cửa, xuyên qua khe hở nhìn ra ngoài: "Lại là Tiên Nguyên Vệ, lại là sương mù, không biết lần này sẽ chết bao nhiêu người?"
Nói xong, gã xoay người, nhìn Lục Diệp, cười nói: "Đạo hữu, ngươi gặp phải địch nhân sao?”
Thoạt nhìn lúc này Lục Diệp có chút chật vật, chủ yếu là vì lúc trước, sau khi chiến đấu cùng đám người Phong Hoa Viên kia, hắn đã tiêu hao không nhỏ, hơn nữa trên người cũng có vài vết thương.
"Ở nơi này, bát tầng cảnh muốn đi một mình vẫn còn kém một chút, đạo hữu có cân nhắc tới chuyện hành động cùng ta hay không? Cam đoan sẽ không để ngươi chịu thiệt.”