Đồng thời, Y Y trong cơ thể Hổ Phách, chợt hiện ra. Nàng nâng tay lên, trực tiếp đánh ra một đạo thuật pháp về phía Lưu Tam Bảo.
Tươi cười trên mặt Lưu Tam Bảo chuyển thành cứng ngắc, cả linh thể chợt trở nên hoảng hốt vì tiếng gầm gừ của Hổ Phách.
Hai viên xúc xắc đang bay về phía Lục Diệp cũng mất đi khống chế, bị Lục Diệp chém ra hai đao, đập bay.
Ngay sau đó, thuật pháp của Y Y đánh lên người Lưu Tam Bảo, ném bay thân thể tròn vo của gã lên trời, rồi đập thật mạnh xuống mặt đất.
Vẻ mặt hoảng hốt của Lưu Tam Bảo cũng một lần nữa khôi phục tỉnh táo. Gã đưa mắt nhìn đôi con ngươi màu hổ phách phía đối diện, dường như trong đôi con ngươi kia có một loại lực lượng nhiếp hồn đoạt phách nào đó. Bởi vì dưới ánh nhìn chăm chú của đôi mắt kia, trong lòng Lưu Tam Bảo chợt sinh ra một loại cảm giác khủng hoảng và bất an mà biết bao năm rồi, gã chưa từng cảm nhận được.