"Chạy mau!" Có người không chịu nổi, đã kêu to lên.
"Ai đang nói?" Trâu Kỳ tức đỏ mắt, giận tím mặt, nếu không phải chiến trường quá mức hỗn loạn, gã nhất định phải tìm ra gia hoả vừa mở miệng kêu gọi đầu hàng kia giết đi, ở thời khắc mấu chốt này, lại dám lên tiếng làm dao động lòng người, thật sự rất đáng giận: "Không một ai được bỏ chạy! Pháp tu nhanh thi pháp, binh tu quỷ tu kích hoạt phù, thể tu theo ta, ngăn cản nó!"
Vốn dĩ gã là chỉ huy tọa trấn hậu phương, nhưng lúc này cũng bất chấp quá nhiều, trực tiếp vọt lên. Bởi vì gã biết, nếu một trấn thủ sứ như gã không làm cái gì, trận thế bên ta sẽ hoàn toàn rối loạn, đến lúc đó càng không có khả năng ngăn cản Ứng Giao giết chóc.
Đúng là Ứng Giao rất mạnh nhưng mấy trăm tu Kình Thiên tông sĩ, cũng không phải quả hồng mềm tùy tiện nắn bóp.
Mắt thấy Trâu Kỳ đã tự mình ra trận, nhóm tu sĩ vừa bối rối đã chậm rãi ổn định xuống. Rốt cuộc nhóm pháp tu cũng thoát khỏi lực lượng lôi đình quấy rầy, một đám phun ra linh lực quanh thân, tiếp tục đánh ra thuật pháp.