“Tiền bối, thương thế của người đã lành rồi sao?” Lục Diệp hỏi.
“Cũng gần khỏi rồi.” Mã Bân gật đầu. “Chuyện này còn phải nhờ ngươi cả.”
Sao có thể ngờ được, Lục Diệp, một hậu bối Cửu Châu, lại có thể làm mưa làm gió ở nơi như Vạn Tượng Hải, nay còn trở thành chủ nhân của Vạn Tượng Hải.
Đây là chuyện mà ngay cả Nhân Hoàng năm xưa cũng không làm được, ấy vậy mà Lục Diệp bây giờ mới chỉ là Nhật Chiếu sơ kỳ.
Nếu không có Lục Diệp, thương thế trước kia của lão chắc chắn sẽ dần xấu đi, sau đó tu vi từ từ mất hết, chẳng biết sẽ già chết ở xó xỉnh nào.