Bất luận là đại chiến với Bách Việt hay với Tử Tuyền, đều có quá nhiều người xem trận, Huyết Hải Thuật của Lục Diệp quả thật để lại ấn tượng sâu sắc, bây giờ nghĩ lại, hình như có chút không đúng.
Lục Nhất Diệp của Tam Giới Đảo, được mệnh danh là đệ nhất nhân dưới Nhật Chiếu, đó là do thủ đoạn binh tu của hắn từng đao từng đao chém giết mà có được. Tinh lực của một người dù sao cũng có hạn, những pháp tu chuyên tu luyện bí thuật huyết đạo cũng chưa chắc đã thi triển được Huyết Hải Thuật ở trình độ đó, một binh tu lại thi triển được, điều này quả thật không bình thường.
Lục Diệp chớp chớp mắt: “Ta là binh tu xuất thân không sai, nhưng ta còn kiêm tu pháp tu… thể tu… kiếm tu… có vấn đề gì ư?”
Nguyên Thành bị hắn nói cho ngẩn người: “Không ngờ đạo hữu lại mặt dày vô sỉ đến thế!”
“Đừng nhiều lời với hắn nữa!” Nguyên Đốc mất kiên nhẫn lên tiếng thúc giục, nếu không phải muốn chiếm thế thượng phong về mặt đạo nghĩa, lão cũng sẽ không bày ra những chuyện phiền phức này, nhưng cường giả Nhật Chiếu trấn thủ đích thân ra tay, suy cho cùng cũng phải danh chính ngôn thuận, cho nên có vài chuyện vẫn phải làm cho có lệ.