Đang phiền muộn, Lục Diệp bỗng thần sắc khẽ động, vội vàng lướt về một hướng.
Không vì gì khác, Cửu Nhan triệu hoán, cũng chẳng rõ có việc gì.
Một lát sau, bên trong linh ngọc khoáng mạch, Lục Diệp cúi người hành lễ: “Vãn bối bái kiến tiền bối.”
Cửu Nhan vẫn như lần trước, ngồi xếp bằng tu hành, nhưng bà không để Lục Diệp chờ đợi nữa mà hỏi thẳng: “Chuyện lần trước, ngươi suy nghĩ thế nào rồi?”
“Chuyện gì?” Lục Diệp ngẩn ra, chuyện lần trước… là chuyện của Chu Nguyên sao?