Trong động phủ, thân ảnh Lục Diệp hiện ra, đang định dùng Tu La Lệnh tiến vào bảo khố thì chợt nghe thấy tiếng gõ cửa "cộc cộc cộc".
Lắng nghe kỹ, quả thực là tiếng gõ cửa, hẳn là có người ở bên ngoài động phủ của mình.
Hắn không biết là ai, nhưng ở Tu La Tràng này, người biết vị trí động phủ của hắn cũng chỉ có vài người, người lạ sẽ không đến quấy rầy.
Trong lòng khẽ động, hắn mở động phủ ra, dung nhan quyến rũ của Ngọc Yêu Nhiêu liền hiện ra trong tầm mắt.
Bốn mắt nhìn nhau, Ngọc Yêu Nhiêu mỉm cười: “Vừa rồi thấy sư huynh trở về, ta còn tưởng mình nhìn lầm, hóa ra…”