“Choáng?” Chu Bình ngạc nhiên, sắc mặt lập tức biến đổi, trước mắt có chút trời đất quay cuồng, “Không hay rồi, trong trà có độc!”
Gã gắng gượng muốn đứng dậy, nhưng chỉ cảm thấy toàn thân mềm nhũn vô lực, lại ngồi phịch xuống, choáng váng nói: “Xảy ra chuyện gì vậy?”
Lục Diệp thấy vậy liền biết, chuyện hạ độc này hẳn không liên quan đến Chu Bình.
Ban nãy hắn đã nhận ra trong trà có độc, bởi vì Thiên Phú Thụ có chút phản ứng khác thường, chỉ là giả vờ không biết.
Nào ngờ Chu Bình cũng trúng độc, đã không phải gã sắp xếp người hạ độc, vậy thì…