“Ngươi… đang làm gì vậy?”
Trong rừng núi, tráng hán cúi đầu, nhìn bàn tay đang vỗ vào ngực mình, không thể phủ nhận, lực của Lục Diệp không nhỏ, nhưng cũng chỉ có thế mà thôi.
Gã không hiểu vì sao đối phương lại làm như vậy trong lúc giao đấu sinh tử.
Trong lúc nói chuyện, loan đao trong tay gã lại chém về phía Lục Diệp, ngay lúc này, bàn tay in trên ngực gã bỗng nhiên phát lực, chính là Lục Diệp cảm thấy không đúng nên đã thúc giục lực lượng trong cơ thể.
Tráng hán lập tức rên lên một tiếng, ngửa mặt bay ra, lồng ngực lõm xuống, ngã văng ra ngoài mấy trượng, gã chống loan đao gian nan bò dậy, nhìn Lục Diệp với vẻ mặt đầy khó tin: “Tu… tu sĩ!”