Vài ngày sau, Lục Diệp rời khỏi Tức Uyên Các, trở về Tiên Linh Phong, báo cho Tô Ngọc Khanh biết ý định của mình.
“Ngươi muốn đến Tu La Tràng?” Tô Ngọc Khanh kinh ngạc nhìn hắn, “Sao bỗng dưng lại có ý niệm này?”
Chuyện Tu La Tràng vốn là do nàng nói cho Lục Diệp biết. Lần trước khi Lục Diệp trở về, hắn đã rất đau đầu về con đường phát triển sau này của tu sĩ Cửu Châu, Tô Ngọc Khanh bèn nhắc đến Tu La Tràng. Đây vốn là tinh không chí bảo của Thiên Tu La nhất tộc, sau khi Thiên Tu La nhất tộc bị diệt vong, bảo vật này liền trở thành vật vô chủ, trải qua vô số vạn năm cũng không ai có thể nhận được sự công nhận của nó.
Thời kỳ đỉnh cao, Thiên Tu La nhất tộc từng nô dịch mấy trăm tinh hệ xung quanh, nắm trong tay khối tài sản khổng lồ. Trước khi bị diệt tộc, Thiên Tu La nhất tộc đã đem tất cả tài vật cất vào trong Tu La Tràng.
Kể từ đó, Tu La Tràng đã trở thành một trong những nơi rèn luyện quan trọng nhất của tu sĩ khắp tinh không, bởi vì nếu vượt qua các loại thử thách ở đó thì sẽ nhận được Tu La Ấn. Dựa vào ấn này là có thể đổi được bất kỳ bảo vật nào mình cần từ trong bảo khố của Tu La Tràng.