Hắc Vân bĩu môi, đang định nói thì Lục Diệp lại lên tiếng: “Mười tỷ tuy nhiều, nhưng ta tin Tử Toàn có thể lo liệu được. Yêu Tôn cũng không cần mặc cả, điều kiện ta đưa ra chính là giới hạn của Tam Giới Đảo. Đây cũng chỉ là để Tử Toàn bồi thường gấp mười lần mà thôi, nếu thật sự muốn cho Yêu Tôn có đường mặc cả, ta hoàn toàn có thể ra giá hai mươi tỷ, ba mươi tỷ, thậm chí còn nhiều hơn.”
Hắc Vân nhíu mày, từ khi gặp Lục Diệp đến nay, đây là lần đầu tiên gã mất đi vẻ thong dong tự tại.
Mười tỷ linh ngọc hoặc tài nguyên có giá trị tương đương, ngay cả đối với Tử Toàn mà nói, cũng không phải là một con số nhỏ.
Gã ngước mắt nhìn Lục Diệp, mở miệng nói: “Nhưng theo ta được biết, sau khi các ngươi công phá Tử Toàn, hẳn đã thu hồi được số linh ngọc đó rồi, không những thế, trong bảo khố hẳn còn có nhiều chiến lợi phẩm hơn.”
Lục Diệp thản nhiên nói: “Yêu Tôn cũng đã nói, đó là chiến lợi phẩm! Tam Giới Đảo ta xuất binh, tu sĩ giao tranh, chẳng lẽ không cần tiêu hao tài nguyên sao? Yêu Tôn nếu đem chiến lợi phẩm và tiền chuộc bản đảo đã trả trước đó gộp làm một, vậy thì hoàn toàn vô lý.” Giọng hắn trầm xuống: “Đồng ý điều kiện thứ nhất, đôi bên mới có thể bàn tiếp!”