Ngoài ra, điểm khác biệt lớn nhất là thứ phẩm của Cửu Châu một khi được kích hoạt, hai bên giao chiến trừ phi có một người chết thì người còn lại mới có thể thoát ra, nhưng Đấu Chiến Đài thật sự thì không như vậy.
Lục Diệp nhìn chằm chằm Hồ Tuyết, quát lớn: “Giải khai!”
Thân là chủ nhân của Đấu Chiến Đài, Hồ Tuyết có thể chủ động giải trừ. Sư Tâm sắp đuổi tới, Lục Diệp hoàn toàn không có thời gian lãng phí ở đây, nhất là khi đối thủ lại là một yêu tộc có quan hệ với Nguyên Đốc.
Khó đánh, khó giết, dây dưa với ả chỉ lãng phí thời gian.
“Si tâm vọng tưởng!” Hồ Tuyết nghiến răng, vẻ yêu kiều quyến rũ đã bị nét hung tợn thay thế. Trước đó ả cầu xin Nguyên Đốc ra tay giết Lục Diệp, đó chỉ là lấy lùi làm tiến, bởi vì ả biết Nguyên Đốc không thể nào đồng ý chuyện này, nhưng ả nào có ngờ, chính mình lại có cơ hội tự tay kết liễu kẻ thù.