“Đạo huynh, lát nữa bất kể xảy ra chuyện gì, huynh cũng không cần nhúng tay vào, cứ đứng yên quan sát là được.” Lục Diệp dặn dò, tính tình của Mang Đãng có phần nóng nảy, tuy với xuất thân của gã thì không sợ Tử Toàn Đảo, nhưng Lục Diệp lại không muốn gã vì chuyện của mình mà rước lấy phiền phức.
Năm xưa hắn có ân cứu mạng với Mang Đãng, sau khi biết được khốn cảnh của Tam Giới Đảo, Mang Đãng liền lập tức quyết định để phân hội của Ngũ Sắc thương hội đặt tại Tam Giới Đảo, giúp Tam Giới Đảo phá vỡ thế cục, vừa rồi lại còn muốn giúp Lục Diệp giết ra khỏi vòng vây, có thể thấy Mang Đãng là một kẻ trọng tình trọng nghĩa.
Mang Đãng gật đầu: “Ta biết rồi.” Gã quay đầu, hung thần ác sát trừng mắt nhìn thị nữ Yêu tộc bên cạnh: “Mau rót rượu, không thấy bản tọa và huynh đệ của ta đang trò chuyện vui vẻ sao?”
Nước bọt suýt nữa thì phun vào mặt người ta, thị nữ Yêu tộc kia sợ đến biến sắc, vội vàng rót rượu.
Khách khứa lục tục kéo đến, các bàn dài dần dần chật kín tu sĩ Nguyệt Dao từ các linh đảo lớn.