Hồi lâu sau, Lục Diệp lại từ trong màn âm u lao ra.
Chẳng vì điều gì khác, phía sau màn âm u dày đặc kia có một tầng bình chướng vô hình chặn mất đường đi. Hắn đã thử đủ mọi cách hòng phá vỡ tầng bình chướng này, nhưng đều vô ích, chẳng thể lay chuyển nổi.
Trong lòng hắn hiểu rõ, tình hình cũng tương tự như những gì mình đã đoán, một khi đã rơi vào thế giới hạch tâm thì khó mà thoát ra được. Tầng bình chướng kia chắc chắn là thứ ngăn cách trong ngoài của thế giới này, trừ phi hắn sở hữu sức mạnh đủ để phá hủy cả thế giới, bằng không đừng mong phá vỡ được nó.
Có lẽ nên tìm linh trí của hạch tâm để thương lượng một phen! Lục Diệp thầm nghĩ.
Trước đó hắn truyền âm cho hạch tâm nhưng đối phương chẳng hề hồi đáp. Giờ đây hắn đã bị mắc kẹt tại nơi này, chỉ cần chứng minh mình không phải Huyết tộc, vậy thì hạch tâm hẳn sẽ có phản hồi.