Đang lúc lòng dạ rối bời, lão đột nhiên nhận thấy những đòn công kích của Dực tộc bỗng dưng dừng lại không một dấu hiệu báo trước.
Lão giả không hiểu chuyện gì, bèn mở mắt ra, liền thấy tên Dực tộc đứng cách trận pháp không xa, quay lưng về phía lão, nhìn thẳng về phía trước.
Ánh mắt lão giả lướt qua Dực tộc, thoáng nhìn đã thấy thân ảnh Lục Diệp. Hơn nữa lão còn phát hiện, Lục Diệp lúc này lại đang vận chuyển pháp lực bản thân, tựa hồ cố ý khiêu khích.
Là tiểu tử này... Lão giả không nghi ngờ gì đã nhận ra Lục Diệp, không khỏi có chút tiếc nuối.
Hơn nửa ngày trước lão đã nhắc nhở Lục Diệp rồi, tuy rằng không nói quá rõ ràng, nhưng chỉ cần không phải kẻ ngốc đều nên hiểu ý của lão.